Thứ Bảy, 12 tháng 10, 2013
HIỂN LỘ ẨN TƯỚNG
1.
“Thưa ngài Nāgasena, điều này cũng đã được đức Như Lai nói đến:
‘Lành
thay sự phòng hộ thân! Lành thay sự phòng hộ lời nói! Lành thay sự phòng hộ ý!
Lành thay sự phòng hộ tất cả.’
Và
thêm nữa, đức Như Lai sau khi ngồi xuống ở giữa tứ chúng đã phô bày tướng mã âm
tàng[3] cho Bà-la-môn Sela nhìn thấy ở phía trước chư Thiên và nhân loại. Thưa
ngài Nāgasena, nếu điều đã được đức Thế Tôn nói là: ‘Lành thay sự phòng hộ
thân!’ như thế thì lời nói rằng: ‘Ngài đã phô bày tướng mã âm tàng cho
Bà-la-môn Sela nhìn thấy’ là sai trái. Nếu Ngài đã phô bày tướng mã âm tàng cho
Bà-la-môn Sela nhìn thấy, như thế thì lời nói rằng: ‘Lành thay sự phòng hộ
thân!’ cũng là sai trái. Câu hỏi này cũng có cả hai khía cạnh, được dành cho
ngài. Nó nên được giải quyết bởi ngài.”
2. “Tâu
đại vương, điều này cũng đã được đức Như Lai nói đến: ‘Lành thay sự phòng hộ
thân!’ và tướng mã âm tàng đã được phô bày cho Bà-la-môn Sela nhìn thấy. Tâu
đại vương, đối với người nào có sự hoài nghi sanh khởi về đức Như Lai, vì mục
đích giúp cho người ấy giác ngộ mà đức Thế Tôn đã phô bày phần thân thể ấy bằng
thần thông. Chỉ có người ấy nhìn thấy thần thông ấy.”
“Thưa
ngài Nāgasena, vả lại ai sẽ tin rằng chỉ có một người ở hội chúng nhìn thấy vật
được che giấu sau lớp vải ấy, và số còn lại đang ở ngay tại chỗ ấy lại không
nhìn thấy? Trong trường hợp này, xin ngài hãy xác định cho trẫm lý do ấy, xin
hãy giúp cho trẫm hiểu bằng lý lẽ.”
“Tâu
đại vương, có phải đại vương đã được nhìn thấy trước đây một người đàn ông nào
đó bị bệnh, được vây quanh bởi bà con và bạn bè?”
“Thưa ngài, đúng vậy.”
“Tâu đại
vương, phải chăng nhóm người nhìn thấy cái cảm thọ ấy, là cái cảm thọ mà người
đàn ông ấy cảm nhận?”
“Thưa
ngài, không được. Chỉ có người đàn ông ấy cảm nhận bởi chính bản thân.”
“Tâu
đại vương, tương tợ y như thế chỉ đối với người nào có sự hoài nghi sanh khởi
về đức Như Lai, vì mục đích giúp cho chính người ấy giác ngộ mà đức Thế Tôn đã
phô bày phần thân thể ấy bằng thần thông, chỉ có người ấy nhìn thấy thần thông
ấy. Tâu đại vương, hoặc là giống như việc vong linh có thể nhập vào một người
nam nào đó, tâu đại vương, phải chăng nhóm người ấy nhìn thấy vong linh ấy đang
tiến đến gần?”
“Thưa
ngài, không được. Chỉ có người bệnh ấy nhìn thấy sự tiến đến gần của vong linh
ấy.”
“Tâu đại
vương, tương tợ y như thế chỉ đối với người nào có sự hoài nghi sanh khởi về
đức Như Lai, chỉ có người ấy nhìn thấy thần thông ấy.”
“Thưa
ngài Nāgasena, việc khó làm đã được thực hiện bởi đức Thế Tôn trong lúc Ngài
phô bày vật không thể nhìn thấy ấy cho một người thôi.”
“Tâu đại
vương, đức Thế Tôn không phô bày vật được che giấu, trái lại đã cho nhìn thấy
cái hình bóng bằng thần thông.”
“Thưa
ngài, dầu chỉ là cái hình bóng được nhìn thấy nhưng đúng là vật che giấu đã
được nhìn thấy, sau khi nhìn thấy vật ấy thì đã đạt được mục đích.”
“Tâu
đại vương, đức Như Lai làm việc khó làm để giác ngộ những chúng sanh có khả
năng giác ngộ. Tâu đại vương, nếu đức Như Lai buông lơi công việc thì những
chúng sanh có khả năng giác ngộ không thể giác ngộ. Tâu đại vương, và bởi vì
đức Như Lai biết được phương thức để giác ngộ những chúng sanh có khả năng giác
ngộ, vì thế bằng phương thức nào khiến cho những chúng sanh có khả năng giác
ngộ được giác ngộ thì đức Như Lai giác ngộ những chúng sanh có khả năng giác
ngộ theo phương thức ấy.
3. Tâu
đại vương, giống như người thầy thuốc phẫu thuật, bằng phương thuốc nào khiến
người bịnh được lành bệnh thì đi đến người bệnh với phương thuốc ấy, làm cho
nôn mửa người cần phải nôn mửa, làm xổ người cần phải xổ, bôi dầu người cần
phải bôi dầu, tẩm hương người cần phải tẩm hương, tâu đại vương tương tợ y như
thế đức Như Lai bằng phương thức nào khiến cho những chúng sanh có khả năng
giác ngộ được giác ngộ thì giác ngộ những chúng sanh có khả năng giác ngộ theo
phương thức ấy.
Tâu đại
vương, hoặc là giống như người nữ có bào thai ngược phô bày vật che giấu không
đáng được nhìn thấy cho người thầy thuốc, tâu đại vương, tương tợ y như thế để
giác ngộ những người có khả năng giác ngộ đức Như Lai đã phô bày bằng thần
thông cái hình bóng của vật che giấu không đáng được nhìn thấy. Tâu đại vương,
vật gọi là không đáng được nhìn thấy thì không có cơ hội dành cho cá nhân. Tâu
đại vương, nếu người nào đó sau khi nhìn thấy trái tim của đức Thế Tôn mà được
giác ngộ thì đức Thế Tôn theo phương thức cũng cho người ấy nhìn thấy trái tim.
Tâu đại vương, đức Như Lai là người biết được phương thức, và thiện xảo về việc
thuyết giảng. Tâu đại vương, không lẽ sau khi biết được khuynh hướng của trưởng
lão Nanda, đức Như Lai đã đưa vị ấy đến Thiên cung và cho nhìn thấy các cô con
gái ở cõi trời (nghĩ rằng): ‘Người con trai gia đình danh giá này sẽ được giác
ngộ nhờ vào việc này,’ và nhờ đó người con trai gia đình danh giá ấy đã được
giác ngộ. Tâu đại vương, như thế trong khi khi dễ, trong khi chê trách, trong
khi nhờm gớm hình tướng mỹ miều bằng nhiều phương thức, đức Như Lai đã cho vị
ấy nhìn thấy những cô tiên nữ có các bàn chân bồ câu vì nguyên nhân giúp cho vị
ấy giác ngộ. Đức Như Lai là người biết được phương thức, và thiện xảo về việc
thuyết giảng như thế ấy.
4. Tâu đại vương, còn có việc khác nữa, vào
lúc trưởng lão Cullapanthaka bị người anh đuổi ra (khỏi tu viện), nên có tâm
trí buồn bã, đức Như Lai đã đi đến và trao cho miếng vải mềm (nghĩ rằng):
‘Người con trai gia đình danh giá này sẽ được giác ngộ nhờ vào việc này.’ Bởi
lý do ấy, vị ấy đã đạt được bản thể năng lực về Giáo Pháp của đấng Chiến Thắng.
Đức Như Lai là người biết được phương thức, và thiện xảo về việc thuyết giảng
như thế ấy.
Tâu
đại vương, còn có việc khác nữa, đức Như Lai đã không trả lời câu hỏi được vị
Bà-la-môn Mogharāja hỏi đến lần thứ ba (nghĩ rằng): ‘Như vậy thì sự ngã mạn của
người con trai gia đình danh giá này sẽ được lắng xuống, do sự lắng xuống của
ngã mạn sẽ có sự chứng ngộ.’ Và nhờ thế, ngã mạn của người con trai gia đình
danh giá ấy đã được lắng xuống, do sự lắng xuống của ngã mạn mà vị Bà-la-môn ấy
đã đạt được bản thể năng lực về sáu Thắng Trí. Đức Như Lai là người biết được
phương thức, và thiện xảo về việc thuyết giảng như thế ấy.”
“Thưa
ngài Nāgasena, tốt lắm! Câu hỏi đã khéo được tháo gỡ bằng nhiều cách thức với
nhiều lý lẽ, bụi rậm đã được làm không còn bụi rậm, bóng tối đã được làm thành
ánh sáng, nút thắt đã được mở ra, lời tuyên thuyết của ngoại đạo đã bị đổ vỡ,
(Pháp) nhãn đã được sanh khởi cho những người con trai của đấng Chiến Thắng,
các ngoại đạo không còn chói sáng, ngài đã tiến đến vị thế cao quý và ưu tú
trong số các vị có đồ chúng.”