NGHIỆP LỰC KHÔNG THỂ CHỈ ĐO LƯỜNG BẰNG VẬT LÝ
Chủ Nhật, 28 tháng 7, 2013
Bài học ngày 28-07-2013
Bài học ngày 28-07-2013
MILINDAPAÑHAPĀḶI & MILINDA VẤN ĐẠO
Người Dịch: Tỳ khưu Indacanda
IV. PHẨM NIẾT BÀN
NGHIỆP LỰC KHÔNG THỂ CHỈ ĐO LƯỜNG BẰNG VẬT LÝ
6. Đức
vua đã nói rằng: “Thưa ngài Nāgasena, ngài nói rằng: ‘Lửa địa ngục nóng dữ dội
hơn lửa bình thường. Một hòn đá nhỏ bé được ném vào trong lửa bình thường,
trong khi bị đốt cháy trọn ngày vẫn không bị tiêu hoại, còn tảng đá thậm chí lớn
bằng ngôi nhà mái nhọn được ném vào trong lửa địa ngục liền bị tiêu hoại trong
giây lát.’ Trẫm không tin lời nói này. Hơn nữa, ngài còn nói như vầy: ‘Chúng
sanh nào sanh ra ở nơi ấy, trong khi bị nung nấu ở địa ngục thậm chí trong nhiều
ngàn năm, vẫn không bị tiêu hoại,’ trẫm cũng không tin lời nói này.”
Vị
trưởng lão đã nói rằng: “Tâu đại vương, đại vương nghĩ gì về điều này? Các loài
như cá đao cái, cá sấu cái, rùa cái, công mái, bồ câu mái, phải chăng chúng ăn
các hòn đá và các hạt cát cứng rắn?”
“Thưa
ngài, đúng vậy. Chúng ăn.”
“Vậy
có phải các thứ này khi đã đi vào bên trong bao tử ở bụng của chúng thì bị tiêu
hoại?”
“Thưa
ngài, đúng vậy. Chúng bị tiêu hoại.”
“Vậy
còn bào thai ở trong bụng của các loài thú cái ấy cũng bị tiêu hoại?”
“Thưa
ngài, không đúng.”
“Vì
lý do gì?”
“Thưa
ngài, trẫm nghĩ do tác động của nghiệp khiến chúng không bị tiêu hoại.”
“Tâu
đại vương, tương tợ y như thế do tác động của nghiệp khiến chúng sanh ở địa ngục,
trong khi bị nung nấu ở địa ngục thậm chí trong nhiều ngàn năm, vẫn không bị
tiêu hoại; họ sanh ra ngay tại nơi ấy, lớn lên ngay tại nơi ấy, chết đi ngay tại
nơi ấy. Tâu đại vương, điều này cũng đã được đức Thế Tôn nói đến: ‘Cho đến khi
nào nghiệp ác ấy còn chưa được diệt tận thì chúng sanh địa ngục ấy vẫn không chết.’”
“Xin
ngài cho thêm ví dụ.”
“Tâu
đại vương, đại vương nghĩ gì về điều này? Các loài như sư tử cái, cọp cái, beo
cái, chó cái, phải chăng chúng cũng ăn các khúc xương và các miếng thịt cứng rắn?”
“Thưa
ngài, đúng vậy. Chúng ăn.”
“Vậy
có phải các thứ này khi đã đi vào bên trong bao tử ở bụng của chúng thì bị tiêu
hoại?”
“Thưa
ngài, đúng vậy. Chúng bị tiêu hoại.”
“Vậy
còn bào thai ở trong bụng của các loài thú cái ấy cũng bị tiêu hoại?”
“Thưa
ngài, không đúng.”
“Vì
lý do gì?”
“Thưa
ngài, trẫm nghĩ do tác động của nghiệp khiến chúng không bị tiêu hoại.”
“Tâu
đại vương, tương tợ y như thế do tác động của nghiệp khiến chúng sanh ở địa ngục
trong khi bị nung nấu ở địa ngục thậm chí trong nhiều ngàn năm, vẫn không bị
tiêu hoại.”
“Xin
ngài cho thêm ví dụ.”
“Tâu
đại vương, đại vương nghĩ gì về điều này? Các phụ nữ như các cô mảnh mai xứ
Yona, các cô mảnh mai dòng Sát-đế-lỵ, các cô mảnh mai dòng Bà-la-môn, các cô
gia chủ mảnh mai, phải chăng họ cũng ăn các vật nhai và các miếng thịt cứng rắn?”
“Thưa
ngài, đúng vậy. Họ ăn.”
“Vậy
có phải các thứ này khi đã đi vào bên trong bao tử ở bụng của họ thì bị tiêu hoại?”
“Thưa
ngài, đúng vậy. Chúng bị tiêu hoại.”
“Vậy
còn bào thai ở trong bụng của những phụ nữ ấy cũng bị tiêu hoại?”
“Thưa
ngài, không đúng.”
“Vì
lý do gì?”
“Thưa
ngài, trẫm nghĩ do tác động của nghiệp khiến chúng không bị tiêu hoại.”
“Tâu
đại vương, tương tợ y như thế do tác động của nghiệp khiến chúng sanh ở địa ngục
trong khi bị nung nấu ở địa ngục thậm chí trong nhiều ngàn năm, vẫn không bị
tiêu hoại; họ sanh ra ngay tại nơi ấy, lớn lên ngay tại nơi ấy, chết đi ngay tại
nơi ấy. Tâu đại vương, điều này cũng đã được đức Thế Tôn nói đến: ‘Cho đến khi
nào nghiệp ác ấy còn chưa được diệt tận thì chúng sanh địa ngục ấy vẫn không chết.’”
“Thưa
ngài Nāgasena, ngài thật khôn khéo.”