KINH TẬP
SUTTANIPÀTA
Hòa thượng Thích Minh Châu dịch Việt
Chương
Hai - Tiểu
Phẩm
(V) Kinh Sùciloma
(Sn 47)
Như vầy tôi
nghe:
Một thời Thế
Tôn trú tại Gayà, ở Tamkitamanca tại trú xứ
của Dạ-xoa Sùciloma. Lúc bấy giờ, Dạ-xoa Khara,
Dạ-xoa Sùciloma đi qua Thế Tôn không bao xa. Dạ-xoa
Khara nói với Dạ-xoa Sùciloma: Ðây là Sa-môn.
Ðây không phải là Sa-môn. Ðây là Sa-môn hay là Sa-môn giả
hiệu. Rồi Dạ-xoa Sùciloma đi đến Thế Tôn, sau khi đến
cọ xát thân Thế Tôn. Thế Tôn tránh né thân của mình, rồi
Dạ-xoa Sùciloma nói với Thế Tôn:
- Có phải
Sa-môn sợ ta?
- Này Hiền
giả, Ta không sợ Ông, nhưng xúc phạm với Ông là ác.
- Này Sa-môn,
ta sẽ hỏi Ngài, nếu Ngài không trả lời cho ta, ta sẽ làm cho
tâm Ngài điên loạn, hay bóp nát quả tim của Ngài, hay nắm
chân của Ngài, ta sẽ quăng qua bờ bên kia sông Hằng.
- Này Hiền
giả, Ta không thấy một ai trong thế giới chư Thiên, với chư
Thiên, Ác ma và Phạm Thiên, trong quần chúng Sa-môn,
Bà-la-môn với chư Thiên và loài Người, lại có thể làm cho
tâm Ta điên loạn hay bóp nát quả tim của Ta, hay nắm chân
của Ta, sẽ quăng Ta qua bờ bên kia sông Hằng. Tuy vậy, này
Hiền giả, Ông cứ hỏi Ta như ý Ông muốn.
Rồi Dạ-xoa
Sùciloma với câu kệ nói với Thế Tôn:
Sùciloma:
270. Từ
những nguyên nhân nào,
Tham và sân khởi lên?
Không ưa thích, ưa thích,
Sợ hãi từ đâu sanh?
Từ đâu được sanh khởi,
Các suy tầm của ý,
Như đứa trẻ độc ác,
Thả cho con quạ bay?
Thế Tôn:
271. Từ
những nguyên nhân này,
Tham, sân được khởi lên,
Không ưa thích, ưa thích,
Sợ hãi từ đây sanh,
Từ đây được sanh khởi,
Các suy tầm của ý,
Như đứa trẻ độc ác,
Thả cho con quạ bay.
272. Sự
hiện hữu của ngã,
Chính do thân ái sanh,
Như các loại cây bàng,
Do thân cây bàng sanh.
Sự triền phược các dục,
Thật rộng lớn vô cùng,
Như cây Màluvà,
Tỏa rộng lan khắp rừng.
273. Hãy
nghe! Này Dạ-xoa,
Những ai được rõ biết
Từ đâu, khiến sanh khởi,
Họ tẩy sạch nhân ấy.
Họ vượt qua dòng nước,
Chảy mạnh khổ vượt này,
Trước chưa được vượt qua,
Không còn có tái sanh.