Chủ Nhật, 1 tháng 12, 2013
KHÔNG PHẢI
TẤT CẢ ĐỀU DO NGHIỆP
1. “Thưa ngài Nāgasena, ở
đây những cái nào là sanh ra do nghiệp, những cái nào là sanh ra do nhân, những
cái nào sanh ra do mùa tiết, những cái nào không sanh ra do nghiệp, không sanh
ra do nhân, không sanh ra do mùa tiết?”
2. “Tâu đại vương, những
chúng sanh nào có suy tư, tất cả các hạng ấy là sanh ra do nghiệp. Lửa và tất cả
các thứ được sanh ra từ hạt giống là sanh ra do nhân. Trái đất, núi, nước, và
gió, tất cả các thứ ấy là sanh ra do mùa tiết. Hư không và Niết Bàn, đây là hai
thứ không sanh ra do nghiệp, không sanh ra do nhân, không sanh ra do mùa tiết.
Tâu đại vương, hơn nữa Niết Bàn không nên được nói là ‘sanh ra do nghiệp,’
‘sanh ra do nhân,’ ‘sanh ra do mùa tiết,’ ‘được sanh lên,’ hoặc là ‘không được
sanh lên,’ hoặc là ‘sẽ được làm cho sanh lên,’ hoặc là ‘quá khứ,’ hoặc là ‘hiện
tại,’ hoặc là ‘vị lai,’ hoặc là ‘được nhận thức bởi mắt,’ hoặc là ‘được nhận thức
bởi tai,’ hoặc là ‘được nhận thức bởi mũi,’ hoặc là ‘được nhận thức bởi lưỡi,’
hoặc là ‘được nhận thức bởi thân.’ Tâu đại vương, Niết Bàn là được nhận thức bởi
ý, vị đệ tử của bậc Thánh thực hành đúng đắn nhìn thấy Niết Bàn với tâm ý trong
sạch.”
3. “Thưa ngài Nāgasena,
câu hỏi thú vị đã khéo được giải quyết, sự không còn nghi ngờ đã được xác định,
sự phân vân đã được chặt đứt, ngài đã tiến đến vị thế cao quý và ưu tú trong số
các vị có đồ chúng.”