Chủ Nhật, 15 tháng 1, 2012


Chướng Duyên Thuận Duyên


Sirivaddka Thera

Trong thời đức Phật hiện tại, ngài sanh ở Ràjagaha (Vương Xá), trong nhà một Bà-la-môn giàu có. Khi vua Bimbisàra gặp bậc Ðạo Sư, do nghiệp duyên đời trước, ngài xuất gia, đi đến một ngọn núi gần Vebhàra và Pandava, và trú tại chỗ ấy, chuyên hành tu tập.

Một hôm, một cơn giông tố lớn nổi lên và sét đánh vào hang, nhưng nhờ gió lớn của các đám mây, làm nhẹ bớt sức nóng đang đè nặng trên ngài, nhờ vậy với một nhiệt độ thích hợp, ngài có thể thiền định, thiền quán và cuối cùng chứng quả A-la-hán. Với bài kệ nói lên chánh trí của mình, ngài thốt lên những lời như sau:

Giữa đồi Vebhara, Giữa đồi Pandava, Sét đánh vào cửa hang, Ðứa con bậc Vô tỷ, Như vậy, vẫn ngồi thiền.


Những điểm lưu ý

1. Sự tu tập thường khi đối diện với cả thuân duyên lẫn nghịch duyên
2. Những tiện nghi thích hợp đôi khi rất cần thiết để bừng khai tuệ giác
3. Biết kham nhẫn với nghịch cảnh, biết tận dụng thuận duyên là những "cái khéo" của hành giả.

Thảo luận

1. Những tu viện có nên xây cất thật tiện nghi để trợ duyên cho các tu sĩ không?
2. Mức độ "vừa phải" trong sự tu tập có giống nhau đối với tất cả người tu tập không?
3. Sự "giật mình" có phải là một thứ phiền não không?
4. cơ duyên giác ngộ có phải là một sự may mắn với người tu tập không?

Câu đố

Người tu tập khi gặp nghịch cảnh thì nên làm gi?
a. Bỏ đi nơi khác
b. Kham nhẫn chấp nhận
c. Kham nhẫn nhưng cùng lúc tìm cách thay đổi
d.Nên hoan hỷ vì có là cơ hội thử thách để chứng tỏ bản lãnh