Thứ Tư, 30 tháng 10, 2013
TRÁNH MẶT KHÔNG HẲN VÌ SỢ HÃI
1. “Thưa
ngài Nāgasena, điều này cũng đã được đức Thế Tôn nói đến: ‘Các vị A-la-hán có
sự sợ hãi và run rẩy đã được xa lìa.’ Và thêm nữa ở thành Rājagaha năm trăm bậc
Lậu Tận, sau khi nhìn thấy con voi Dhanapālaka đang lao đến gần đức Thế Tôn, đã
rời bỏ đấng Chiến Thắng cao quý và đã tản mác khắp các phương ngoại trừ một vị
là trưởng lão Ānanda. Thưa ngài Nāgasena, phải chăng các vị A-la-hán ấy đã tản
mác vì sợ hãi? Hay là đã tản mác với ước muốn được chứng kiến thần thông không
thể đo lường, vĩ đại, không thể sánh bằng của đức Như Lai?
Thưa ngài
Nāgasena, nếu điều đã được nói bởi đức Thế Tôn là: ‘Các vị A-la-hán có sự sợ
hãi và run rẩy đã được xa lìa,’ như thế thì lời nói rằng: ‘Ở thành Rājagaha năm
trăm bậc Lậu Tận, sau khi nhìn thấy con voi Dhanapālaka đang lao đến gần đức
Thế Tôn, đã rời bỏ đấng Chiến Thắng cao quý và đã tản mác khắp các phương ngoại
trừ một vị là trưởng lão Ānanda’ là sai trái. Nếu ở thành Rājagaha năm trăm bậc
Lậu Tận, sau khi nhìn thấy con voi Dhanapālaka đang lao đến gần đức Thế Tôn, đã
rời bỏ đấng Chiến Thắng cao quý và đã tản mác khắp các phương ngoại trừ một vị
là trưởng lão Ānanda, như thế thì lời nói rằng: ‘Các vị A-la-hán có sự sợ hãi
và run rẩy đã được xa lìa’ cũng là sai trái. Câu hỏi này cũng có cả hai khía
cạnh, được dành cho ngài. Nó nên được giải quyết bởi ngài.”
2. “Tâu
đại vương, điều này cũng đã được đức Thế Tôn nói đến: ‘Các vị A-la-hán có sự sợ
hãi và run rẩy đã được xa lìa.’ Và ở thành Rājagaha năm trăm bậc Lậu Tận, sau
khi nhìn thấy con voi Dhanapālaka đang lao đến gần đức Thế Tôn, đã rời bỏ đấng
Chiến Thắng cao quý và đã tản mác khắp các phương ngoại trừ một vị là trưởng
lão Ānanda. Tuy nhiên, điều ấy không do sự sợ hãi, cũng không phải do sự mong
muốn để khiến cho đức Thế Tôn bị ngã gục.
Tâu đại
vương, do nhân nào các vị A-la-hán có thể bị sợ hãi hoặc có thể bị run rẩy,
nhân ấy đã được trừ tuyệt ở các vị A-la-hán; vì thế các vị A-la-hán có sự sợ
hãi và run rẩy đã được xa lìa. Tâu đại vương, vậy thì đại địa cầu có bị sợ hãi
trong khi (bị) đào xới, trong khi (bị) đổ vỡ, trong khi nâng đỡ biển cả, núi
non, và đỉnh núi?”
“Thưa
ngài, không có.”
“Tâu đại
vương, vì lý do gì?”
“Thưa
ngài, nhân nào khiến cho đại địa cầu có thể bị sợ hãi hay bị run rẩy thì nhân
ấy không có ở đại địa cầu.”
“Tâu đại
vương, tương tợ y như thế nhân nào khiến cho các vị A-la-hán có thể bị sợ hãi
hay bị run rẩy thì nhân ấy không có ở các vị A-la-hán. Tâu đại vương, vậy thì
đỉnh núi có bị sợ hãi trong khi (bị) nứt nẻ, trong khi (bị) đổ vỡ, trong khi
sụp xuống, hoặc trong khi (bị) đốt nóng bởi ngọn lửa?”