1. “Thưa ngài Nāgasena, điều này cũng đã được đức Thế Tôn nói đến: ‘Ta không có nổi giận, không có khắt khe.’ Và thêm nữa, đức Như Lai đã giải tán hai vị trưởng lão Sāriputta và Moggallāna cùng với đồ chúng (của hai vị). Thưa ngài Nāgasena, có phải đức Như Lai đã giải tán đồ chúng khi bị nổi giận, hay là đã giải tán khi được vui vẻ? Xin ngài nhận biết cho việc ấy là thuộc về trường hợp này. Thưa ngài Nāgasena, nếu đã giải tán đồ chúng khi bị nổi giận, như thế thì đối với đức Thế Tôn sự nổi giận còn chưa được dứt trừ. Nếu đã giải tán đồ chúng khi được vui vẻ, như thế thì (đồ chúng) đã bị giải tán khi không có cớ sự, trong khi không hay biết. Câu hỏi này cũng có cả hai khía cạnh, được dành cho ngài. Nó nên được giải quyết bởi ngài.”
Thứ Hai, 21 tháng 10, 2013
TỪ ÁI VÀ NGHIÊM MINH
1. “Thưa ngài Nāgasena, điều này cũng đã được đức Thế Tôn nói đến: ‘Ta không có nổi giận, không có khắt khe.’ Và thêm nữa, đức Như Lai đã giải tán hai vị trưởng lão Sāriputta và Moggallāna cùng với đồ chúng (của hai vị). Thưa ngài Nāgasena, có phải đức Như Lai đã giải tán đồ chúng khi bị nổi giận, hay là đã giải tán khi được vui vẻ? Xin ngài nhận biết cho việc ấy là thuộc về trường hợp này. Thưa ngài Nāgasena, nếu đã giải tán đồ chúng khi bị nổi giận, như thế thì đối với đức Thế Tôn sự nổi giận còn chưa được dứt trừ. Nếu đã giải tán đồ chúng khi được vui vẻ, như thế thì (đồ chúng) đã bị giải tán khi không có cớ sự, trong khi không hay biết. Câu hỏi này cũng có cả hai khía cạnh, được dành cho ngài. Nó nên được giải quyết bởi ngài.”
2.
“Tâu đại vương, điều này cũng đã được đức Thế Tôn nói đến: ‘Ta không có nổi
giận, không có khắt khe,’ và hai vị trưởng lão Sāriputta và Moggallāna cùng với
đồ chúng đã bị giải tán. Tuy nhiên, điều ấy không do sự nổi giận. Tâu đại
vương, ở đây có người nam nào đó vấp chân vào rễ cây, gốc cây, cục đá, miểng
sành, hoặc chỗ đất không bằng phẳng rồi té ngã. Tâu đại vương, phải chăng đại
địa cầu này bị nổi giận rồi làm cho kẻ ấy té ngã?”
“Thưa
ngài Nāgasena, không đúng. Đối với đại địa cầu không có sự nổi giận hay vui
thích. Đại địa cầu được thoát khỏi sự ưng ý và ghét bỏ. Kẻ ấy chính tự mình lơ
đễnh nên mới bị vấp chân rồi té ngã.”
“Tâu
đại vương, tương tợ y như thế đối với các đức Như Lai không có sự nổi giận hay
vui thích. Các đức Như Lai, bậc A-la-hán, Chánh Đẳng Giác, đã thoát khỏi sự ưng
ý và ghét bỏ. Lúc bấy giờ, các vị ấy chính vì việc đã làm của mình nên mới bị
giải tán vì sự sai trái của bản thân. Tâu đại vương, hơn nữa ở đây biển cả
không sống chung với xác chết. Nghĩa là khi ở trong biển cả có xác chết, nó tức
thời đưa xác chết ấy ra khỏi, hoặc hất lên đất liền. Tâu đại vương, phải chăng
biển cả bị nổi giận rồi đưa xác chết ấy ra khỏi?”
3.
“Thưa ngài, không đúng. Đối với biển cả không có sự nổi giận hay vui thích.
Biển cả được thoát khỏi sự ưng ý và ghét bỏ.”
“Tâu
đại vương, tương tợ y như thế đối với các đức Như Lai không có sự nổi giận hay
vui thích. Các đức Như Lai, bậc A-la-hán, Chánh Đẳng Giác, đã thoát khỏi sự ưng
ý và ghét bỏ. Lúc bấy giờ, các vị ấy chính vì việc đã làm của mình, vì sự sai
trái của bản thân nên mới bị giải tán.
Tâu
đại vương, giống như người bị lỗi lầm với trái đất rồi té ngã, tương tợ y như
thế người bị lỗi lầm với lời dạy cao quý của đấng Chiến Thắng thì bị giải tán.
Giống như xác chết ở trong biển cả thì bị đưa ra khỏi, tương tợ y như thế người
bị lỗi lầm với lời dạy cao quý của đấng Chiến Thắng thì bị giải tán.
Tâu
đại vương, hơn nữa việc đức Như Lai đã giải tán các vị ấy với sự mong muốn điều
tốt đẹp, mong muốn điều lợi ích, mong muốn sự an lạc, mong muốn sự thanh tịnh
cho các vị ấy; Ngài đã giải tán (nghĩ rằng): ‘Như vậy những người này sẽ được
hoàn toàn giải thoát khỏi sanh-già-bệnh-chết.’”
“Thưa ngài Nāgasena, tốt lắm! Trẫm
chấp nhận điều này đúng theo như vậy.”