Thứ Tư, 16 tháng 10, 2013
PHƯỚC HẠNH CỦA NGƯỜI XUẤT GIA KHÔNG GIỐNG NGƯỜI CƯ SĨ
1.
“Thưa ngài Nāgasena, điều này cũng đã được đức Thế Tôn nói đến: ‘Này
Ānanda, các ngươi chớ bị bận rộn với việc cúng dường nhục thân của Như
Lai.’
Và thêm nữa, Ngài đã nói rằng:
‘Các ngươi hãy cúng dường xá-lợi của bậc đáng được cúng dường. Làm như vậy, các ngươi từ chốn này sẽ đi đến cõi trời.’
Thưa ngài Nāgasena, nếu đức Như Lai đã nói rằng: ‘Này Ānanda, các ngươi
chớ bị bận rộn với việc cúng dường nhục thân của Như Lai,’ như thế thì
lời nói rằng: ‘Các ngươi hãy cúng dường xá-lợi của bậc đáng được cúng
dường. Làm như vậy, các ngươi từ chốn này sẽ đi đến cõi trời’ là sai
trái. Nếu đức Như Lai đã nói rằng: ‘Các ngươi hãy cúng dường xá-lợi của
bậc đáng được cúng dường. Làm như vậy, các ngươi từ chốn này sẽ đi đến
cõi trời,’ như thế thì lời nói rằng: ‘Này Ānanda, các ngươi chớ bị bận
rộn với việc cúng dường nhục thân của Như Lai’ cũng là sai trái. Câu hỏi
này cũng có cả hai khía cạnh, được dành cho ngài. Nó nên được giải
quyết bởi ngài.”
2. “Tâu đại
vương, điều này cũng đã được đức Thế Tôn nói đến: ‘Này Ānanda, các ngươi
chớ bị bận rộn với việc cúng dường nhục thân của Như Lai.’ Và thêm nữa,
Ngài đã nói rằng: ‘Các ngươi hãy cúng dường xá-lợi của bậc đáng được
cúng dường. Làm như vậy, các ngươi từ chốn này sẽ đi đến cõi trời.’ Tuy
nhiên, điều đã được nói ấy: ‘Này Ānanda, các ngươi chớ bị bận rộn với
việc cúng dường nhục thân của Như Lai’ không dành cho tất cả, mà chỉ
liên quan đến các người con trai của đấng Chiến Thắng.
Tâu
đại vương, điều này, tức là việc cúng dường, không phải là việc làm của
những người con trai của đấng Chiến Thắng. Việc quán sát về các hành,
tác ý đúng đường lối, quan sát về bốn sự thiết lập niệm, nắm lấy điều
tinh túy của đề mục, sự chiến đấu với các phiền não, sự bám theo mục
đích của mình, điều này là việc cần phải làm của những người con trai
của đấng Chiến Thắng. Cúng dường là việc nên làm đối với các thành phần
còn lại là chư Thiên và nhân loại.
Tâu đại vương, giống như đối với các vị hoàng tử ở
trên quả đất thì có các môn học về voi, ngựa, xe, cung, gươm, viết chữ,
quản lý, binh thư, lắng nghe, khéo tiếp nhận, chiến đấu, động viên là
công việc cần phải làm; còn đối với các thành phần còn lại như các
thương buôn và nô lệ phàm phu thì việc trồng trọt, buôn bán, chăn giữ
trâu bò là việc cần phải làm. Tâu đại vương, tương tợ y như thế việc
này, tức là việc cúng dường, không phải là việc làm của những người con
trai của đấng Chiến Thắng. Việc quán sát về các hành, tác ý đúng đường
lối, quan sát về bốn sự thiết lập niệm, nắm lấy điều tinh túy của đề
mục, sự chiến đấu với các phiền não, sự bám theo mục đích của mình, điều
này là việc cần phải làm của những người con trai của đấng Chiến Thắng.
Cúng dường là việc nên làm đối với các thành phần còn lại là chư Thiên
và nhân loại.
3. Tâu đại
vương, hoặc là giống như đối với các thanh niên Bà-la-môn thì các môn
học như (bốn bộ Vệ Đà) Rig-Veda, Yajur-Veda, Sāma-Veda, Atharva-Veda,
tướng số, truyền thống, truyền thuyết, từ vựng, nghi thức, sự phân tích
âm từ, cú pháp, văn phạm, cấu trúc ngôn ngữ, hiện tượng, giấc mơ, điềm
báo hiệu, sáu chi phần (của kinh Vệ Đà), nguyệt thực, nhật thực, sự di
chuyển che khuất của các thiên thể, sự tranh giành ảnh hưởng của các vì
sao, sự xuất hiện, sự rơi của thiên thể, sự động đất, sự bừng sáng ở các
phương, bầu khí quyển, thiên văn học, tương lai của thế gian, điềm báo
từ loài chó, điềm báo từ loài thú, điểm báo từ vị trí của các vì sao,
hiện tượng bị xáo trộn, tiếng kêu của các loài chim là việc cần phải
làm; còn đối với các thành phần còn lại như các thương buôn và nô lệ
phàm phu thì việc trồng trọt, buôn bán, chăn giữ trâu bò là việc cần
phải làm.
Tâu đại vương,
tương tợ y như thế việc này, tức là việc cúng dường, không phải là việc
làm của những người con trai của đấng Chiến Thắng. Việc quán sát về các
hành, tác ý đúng đường lối, quan sát về bốn sự thiết lập niệm, nắm lấy
điều tinh túy của đề mục, sự chiến đấu với các phiền não, sự bám theo
mục đích của mình, điều này là việc cần phải làm của những người con
trai của đấng Chiến Thắng. Cúng dường là việc nên làm đối với các thành
phần còn lại là chư Thiên và nhân loại. Tâu đại vương, do đó đức Như Lai
(nghĩ rằng): ‘Chớ để những người này vướng bận về những việc không phải
là phận sự. Hãy để những người này gắn bó với những công việc của chính
mình’ nên đã nói rằng: ‘Này Ānanda, các ngươi chớ bị bận rộn với việc
cúng dường nhục thân của Như Lai.’ Tâu đại vương, nếu đức Như Lai không
nói điều này, thì các vị tỳ khưu sau khi nhận lấy y và bình bát của mình
rồi làm chỉ mỗi việc cúng dường đức Phật.”
“Thưa ngài Nāgasena, tốt lắm! Trẫm chấp nhận điều này đúng theo như vậy.”